Các giống và đặc điểm trồng tốt nhất của cây anh đào bụi

Anh đào bụi, còn được gọi là anh đào thảo nguyên hoặc anh đào bụi, là một sự thay thế xứng đáng cho cây anh đào truyền thống. Loài cây này trở nên phổ biến nhờ khả năng phục hồi nhanh và ít cần chăm sóc. Hãy cùng khám phá đặc điểm, cách trồng và hướng dẫn chăm sóc anh đào bụi.

Mô tả và đặc điểm

Mô tả về cây anh đào bụi đã được thể hiện ngay trong tên gọi. Không giống như cây thân gỗ, cây bụi không phát triển rộng rãi bằng, vì vậy tổng chiều cao của bụi cây là 1–1,5 m. Chiều rộng tán cây là 90–150 cm.

Cây anh đào bụi có đặc điểm nổi bật là hệ thống rễ phát triển.

Mặc dù có kích thước lớn, nhưng cây anh đào thảo nguyên có hệ thống rễ phát triển tốt, có thể ăn sâu vào đất. Cây trưởng thành có vỏ màu nâu xám trên cành dài, rủ xuống. Lá nhỏ, màu xanh đậm, dài tới 1,5 cm mọc trên cành, hình thon dài hoặc tròn. Vào mùa xuân, cây anh đào được bao phủ bởi những bông hoa nhỏ, dày đặc, mỗi nụ có 3-5 cánh hoa, sau đó phát triển thành quả mọng nhỏ màu đỏ. Quả mọng có màu đỏ thẫm và đỏ tía, nặng tới 3,5 gram.

Anh đào thảo nguyên phân bố rộng rãi khắp Âu Á - từ Nam Á đến Bắc Siberia, từ Tây Âu đến Kazakhstan. Sự phân bố rộng rãi này là do đặc tính dễ trồng và chăm sóc. Giống cây này có thể dễ bị nấm bệnh, nhưng lại dễ chăm sóc và cho năng suất cao. Hơn nữa, anh đào thảo nguyên được biết đến với khả năng chống chịu khí hậu đáng kinh ngạc, chịu được cả nhiệt độ cực thấp và cực cao.

Cây anh đào bụi có khả năng chống chịu với điều kiện khí hậu

Cây anh đào thảo nguyên có thể cho quả nhiều trong suốt vòng đời lên đến 15 năm, nhưng nó cũng rất đẹp khi làm cây cảnh trong vườn. Anh đào thảo nguyên chỉ tự thụ phấn một phần, vì vậy nên trồng một giống tự thụ phấn cạnh một giống không tự thụ phấn. Điều quan trọng là tất cả các giống đều nở hoa cùng một lúc.

Các giống cây bụi tốt nhất

Vì các giống cây bụi rất phổ biến ở khu vực thành thị và các khu vườn nhỏ ở ngoại ô, chúng ta hãy xem xét các giống cây bụi phổ biến nhất ở khu vực Moscow, Tây Bắc và Siberia.

  1. Giống Shchedraya. Giống này bắt đầu ra quả khá muộn (từ năm thứ ba sau khi trồng), nhưng bù lại tuổi thọ của cây bụi lên đến 35 năm. Hơn nữa, quả mọng khá lớn so với một cây bụi. Shchedraya có thể cao tới 2,5 m, tán lá rộng 150–200 cm. Shchedraya là giống tự thụ phấn, chín muộn, nhưng cần được thay lá thường xuyên và bón phân chất lượng cao.
  2. Irtyshskaya. Giống anh đào Irtyshskaya được phát triển bởi các nhà lai tạo Siberia, những người đã dày công tạo ra một giống anh đào chịu được mùa đông khắc nghiệt. Irtyshskaya có thể chịu được nhiệt độ xuống đến -50 độ C, nhưng khá khó trồng ở những vùng ấm hơn. Hơn nữa, giống này có khả năng tự thụ phấn. Nhược điểm của giống này là quả nhỏ, vị nhạt nhẽo, nhiều nước, đó là lý do tại sao Irtyshskaya thường được tiêu thụ ở dạng chế biến.
  3. Altai Swallow. Một giống nho Siberia khác, nhưng phổ biến hơn nhiều so với Irtyshskaya. Giống nho Altai Swallow cao hơn 150 cm một chút và cần được cắt tỉa thường xuyên để có tán cây rậm rạp, tươi tốt. Tán cây này cho ra những quả đỏ mọng nước vào mùa hè, gợi nhớ đến quả anh đào. Bên cạnh hương vị tuyệt vời, ưu điểm của giống nho này là khả năng chịu sương giá và chín vào giữa mùa (nửa cuối tháng 7). Giống nho này là giống tự vô sinh, nghĩa là quả của nó không có thời hạn sử dụng lâu.
  4. Subbotinskaya. Việc chăm sóc cây anh đào bụi Subbotinskaya chủ yếu bao gồm việc tạo hình tán cây và bảo vệ bụi cây khỏi nấm. Điều này là do cây cao tới hai mét rưỡi, và tán cây rậm rạp đến mức nấm coccomycosis hoặc ong cưa anh đào có thể dễ dàng phát triển. Tuy nhiên, nếu được chăm sóc đúng cách, cây sẽ cho ra những quả anh đào lớn, nặng tới 5 gram, với hương vị ngọt ngào, mọng nước. Những quả mọng này không chỉ ngon khi chế biến mà còn có thể ăn sống. Subbotinskaya được đặc trưng bởi khả năng chịu sương giá vừa phải và khả năng chịu hạn tốt.
  5. Anh đào Bolotovskaya là giống anh đào chín muộn, cho quả to, mọng nước, màu đỏ tía. Hơn nữa, giống này hoàn toàn tự thụ phấn, dễ trồng, chịu lạnh tốt và chịu được hạn hán nghiêm trọng. Một ưu điểm khác của giống anh đào Bolotovskaya là khả năng ra quả trong 30 năm. Cây anh đào Bolotovskaya không cao lắm, chỉ 1,7 m, nhưng lại có đặc điểm là ra hoa nhiều và tán lá rộng, rậm rạp.

Tính năng hạ cánh

Nên trồng cây anh đào bụi vào mùa xuân.

Trồng cây anh đào bụi đòi hỏi phải chọn đúng vị trí. Đất có thể không quá giàu dinh dưỡng, nhưng nên có độ pH trung tính. Đất thịt pha cát tơi xốp là tốt nhất, được làm tơi xốp và bổ sung phân lân trước khi trồng.

Tốt nhất nên chọn vị trí trồng trên mặt đất bằng phẳng hoặc dốc - điều quan trọng là phải đảm bảo vị trí trồng tránh xa nguồn nước ngầm và nước tan chảy từ băng tan. Độ ẩm ứ đọng gần hệ thống rễ có thể dẫn đến thối rễ và nấm phát triển. Các giống cây bụi cũng ưa những khu vực có đủ ánh sáng, không có gió lùa mạnh.

Thời điểm trồng tốt nhất là vào mùa xuân, khi thời tiết ấm áp cuối cùng cũng đến - từ cuối tháng Ba đến giữa tháng Tư. Vật liệu trồng được lựa chọn dựa trên vùng khí hậu và khả năng thụ phấn bổ sung cho các giống tự thụ phấn. Cây con không cần chuẩn bị trước khi trồng.

Chăm sóc cây anh đào bụi

Khu vực trồng anh đào được xới đất và bón phân.

Đất trồng được xới tơi và bón phân, các hố trồng cây con được đào cách nhau một mét rưỡi. Sau khi cấy, cây con được tưới nước và rắc tro gỗ dưới gốc. Việc chăm sóc cây anh đào bụi không phải là vấn đề lớn, vì chúng là loại cây tương đối dễ trồng.

Để cây trồng phát triển tốt, cần tưới nước. Sau đó, tưới nhiều nước mỗi 4-6 tuần (10 lít/cây). Tránh tưới quá nhiều nước, vì độ ẩm quá cao, đặc biệt là trong những tháng ấm áp, sẽ thúc đẩy sự phát triển của vi khuẩn có hại.

Phân bón được bón hai lần mỗi mùa, ngoại trừ mùa đông, khi cây ngủ đông. Anh đào thảo nguyên ưa phân lân, nhưng phân đạm có thể có lợi vào mùa xuân và mùa thu. Cũng nên cân nhắc bổ sung các nguồn khoáng chất tự nhiên, chẳng hạn như tro gỗ, mùn và phân hữu cơ. Nên làm cỏ xung quanh cây hai lần một tháng.

Cây anh đào thảo nguyên thích phân bón lân

Tốt nhất nên cắt tỉa nông, vì rễ cây khá gần mặt đất. Điều quan trọng không kém là phải nhanh chóng dọn sạch các mảnh vụn chết, lá khô và cành cây xung quanh bụi cây, vì chúng có thể là nơi trú ngụ của ấu trùng ký sinh. Một trong những quy trình quan trọng nhất là cắt tỉa cây anh đào bụi. Làm thế nào để cắt tỉa cây bụi là quy trình phức tạp nhất trong tất cả các quy trình cắt tỉa. Điều này là do quả chỉ phát triển trên các chồi của năm ngoái. Hơn nữa, chỉ nên cắt tỉa những cây khỏe mạnh, vì việc cắt tỉa sai cách có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng cho những cây bị bệnh hoặc già.

Có thể tiến hành tạo bụi sau năm đầu tiên sau khi trồng.

Vào mùa thu và mùa xuân, hãy loại bỏ tất cả các cành khô và mục nát khỏi cây anh đào, và sau đó, cắt bỏ cả những cành già nhất. Sau đó, hãy cân nhắc việc tạo hình tán cây thành hình cầu, vì đây là hình dạng thuận tiện nhất để thu hoạch và thoải mái nhất cho chính cây. Để làm được điều này, hãy cắt bỏ phần ngọn của chồi bên, giúp các chồi bên phát triển.

Vào mùa xuân, tất cả các cành khô đều được cắt bỏ khỏi cây anh đào.

Tuy nhiên, cây thường chỉ có 5-9 cành chính ở gốc, và các cành nhỏ hơn sẽ mọc ra từ đó. Tốt nhất nên giữ nguyên các cành chính trừ khi thực sự cần thiết, tập trung vào các cành nhỏ hơn làm dày cây. Tán lá quá rậm bên trong sẽ cản trở sự phát triển của quả vì không nhận đủ ánh sáng. Hơn nữa, tán lá dày đặc sẽ hấp thụ quá nhiều chất dinh dưỡng vốn có thể được sử dụng cho sự phát triển của quả.

Cây bụi có thể được trẻ hóa sau 7-8 năm trồng, khi những thân trưởng thành đầu tiên xuất hiện. Trong quá trình trẻ hóa, các thân già được cắt tỉa dần dần, cho phép các thân mới mọc lên. Nếu không thể loại bỏ thân, có thể tăng số lượng cành mang quả bằng cách sử dụng thân ngầm, khi chúng phát triển, chúng sẽ bắt đầu ra quả tích cực. Tán cây rậm rạp không chỉ dẫn đến năng suất thấp mà còn là điều kiện thuận lợi cho nhiều loại sâu bệnh và ký sinh trùng phát triển. Mỗi giống cây bụi có mức độ nhạy cảm với bệnh tật khác nhau.

Cây anh đào thảo nguyên cũng cần được bảo vệ khỏi sự xâm nhập của rệp.

Tuy nhiên, tất cả các giống đều dễ bị nhiễm nấm và ký sinh trùng. Việc phòng ngừa bệnh không chỉ bao gồm việc chọn đúng vị trí trồng và chăm sóc tốt mà còn phải trồng các loại thảo mộc thơm (cây chân chim, ngải cứu, bạc hà) xung quanh cây. Tuy nhiên, bụi cây có thể bị nhiễm vi khuẩn và nấm, bao gồm cả bệnh Fusarium và bệnh nấm coccomycosis.

Bệnh nấm coccomycosis là một loại bệnh do nấm gây ra các đốm hồng trên bề mặt ngoài của lá và một lớp phủ màu hồng trên bề mặt trong. Nấm có thể gây ra thiệt hại không thể khắc phục cho tán lá, khiến lá bị khô, rụng hoặc xuất hiện các lỗ thủng. Để loại bỏ bệnh nấm coccomycosis, người ta xử lý bụi cây bằng các loại hóa chất như "Horus" và "Maxim". Ngoài ra, cần thu gom tất cả lá rụng và cành cây mục xung quanh cây.

Cây anh đào thảo nguyên cũng cần được bảo vệ khỏi rệp, ong cưa và các loại sâu bệnh khác. Các biện pháp phòng ngừa bao gồm xử lý bằng đồng sunfat và tưới nước bằng thuốc trừ sâu dạng lỏng. Nếu cây bị bệnh, cần phun thuốc trừ sâu hóa học lên bụi cây.

Video "Anh đào thảo nguyên"

Video này sẽ cho bạn biết về cây anh đào bụi.

Quả lê

Quả nho

Mâm xôi